The Journey Up Mountain Veritas – Truyện ngắn tiếng Anh song ngữ (Lv3)

Short Story: The Journey Up Mountain Veritas

EnglishVietnamese

Old Man Jasper lived in a small village nestled at the foot of the great Mountain Veritas. Every morning, he could see the peak from his window, shrouded in mist and mystery. The villagers often shared tales of hidden treasures and ancient spirits that resided at the summit, but Jasper had never ventured far from his home.


One crisp autumn morning, Jasper decided it was time to see the beauty of the mountain up close. Packing a simple sack with bread, cheese, and a flask of tea, he set off on his journey. As he passed through the village, children waved and cheered, and their parents smiled, wishing him well.


After an hour of walking, Jasper reached the edge of the thick forest that covered the mountain’s base. As he entered, he was greeted by Lucy, the village healer, who was gathering herbs. “Good luck, Jasper,” she said, handing him a small pouch of medicinal herbs. “These might come in handy.”


“Thank you, Lucy,” Jasper replied, tucking the pouch into his sack.


The path grew steeper as Jasper ascended, and soon he encountered Ben, the village carpenter, who was chopping wood. “Need some help, old man?” Ben asked, noticing Jasper’s slow pace.


“I think I can manage,” Jasper said with a grin. “But if you have any tips on the path ahead, I’m all ears.”


Ben nodded. “Watch out for loose rocks and stay on the marked trail. The mountain has a way of testing those who climb it.”


Continuing on, Jasper marveled at the changing scenery. The forest gave way to a meadow filled with vibrant wildflowers and chirping birds. He decided to rest for a while and share his bread with a friendly squirrel that seemed curious about him.


As Jasper reached higher altitudes, the air grew thinner and colder. He wrapped his scarf tightly around his neck and kept moving. Soon, he met Emma, a young artist who had set up her easel to paint the view. “It’s breathtaking up here,” she said, looking up from her canvas.


“Indeed it is,” Jasper agreed. “But why are you painting instead of climbing to the top?”


“I find beauty in the journey itself,” Emma replied with a smile.


Inspired by her words, Jasper pressed on. The trail became narrow and treacherous, but he was determined. He recalled the stories and warnings, but his desire to see the peak propelled him forward.


Near the summit, Jasper found an ancient stone bench. Exhausted, he sat down and looked around. The view was magnificent. Below him, the village looked tiny, and the sun began to set, casting a golden glow over the land. He felt a sense of accomplishment and peace.


As he prepared to descend, Jasper saw a shadowy figure approaching. It was Tom, the village blacksmith, who had also decided to climb the mountain. “I didn’t expect to see anyone else up here,” Tom said, sitting next to Jasper.


“A surprise for both of us,” Jasper replied with a chuckle. They shared their provisions and stories, warming themselves with tea under the starlit sky.


The journey down was much easier with Tom’s company. They sang old songs, laughed over memories, and supported each other on the tricky parts of the trail. When they finally reached the village, they were greeted with cheers and warm embraces.


From that day on, Jasper’s life felt fuller. He had faced a challenge, made new friends, and found joy in the journey. The mountain wasn’t just a distant peak but a place where he discovered strength and companionship.


Ông lão Jasper sống trong một ngôi làng nhỏ nằm dưới chân núi Veritas hùng vĩ. Mỗi buổi sáng, ông có thể nhìn thấy đỉnh núi từ cửa sổ của mình, tỏa mờ trong sương mù bí ẩn. Người dân trong làng thường kể những câu chuyện về kho báu ẩn giấu và những linh hồn cổ xưa ở trên đỉnh, nhưng Jasper chưa bao giờ mạo hiểm rời xa nhà mình.


Một buổi sáng mùa thu trong lành, Jasper quyết định đã đến lúc nhìn ngắm vẻ đẹp của ngọn núi gần hơn. Ông kẹp một chiếc túi đơn giản với bánh mì, pho mát, và một bình trà, và bắt đầu chuyến hành trình của mình. Khi ông đi qua làng, những đứa trẻ vẫy tay và cổ vũ, và cha mẹ chúng mỉm cười, chúc ông gặp may mắn.


Sau một giờ đi bộ, Jasper đến rìa của khu rừng rậm bao phủ chân núi. Khi ông bước vào, ông gặp Lucy, thầy thuốc của làng, người đang thu thập thảo dược. “Chúc may mắn, Jasper,” cô nói, đưa cho ông một túi thảo dược chữa bệnh. “Những thứ này có thể sẽ hữu ích.”


“Cảm ơn, Lucy,” Jasper đáp, nhét túi thảo dược vào túi của mình.


Đường đi dốc hơn khi Jasper leo lên, và chẳng bao lâu ông gặp Ben, thợ mộc của làng, đang chặt cây. “Cần giúp đỡ không, ông già?” Ben hỏi, nhận thấy Jasper đang đi chậm.


“Tôi nghĩ mình có thể tự xoay sở,” Jasper nói với một nụ cười. “Nhưng nếu cậu có lời khuyên nào về con đường phía trước, tôi rất sẵn lòng nghe.”


Ben gật đầu. “Cẩn thận đá rời và hãy đi trên đường mòn có dấu hiệu. Ngọn núi có cách thử thách những người leo lên nó.”


Tiếp tục đi, Jasper ngạc nhiên trước cảnh quan thay đổi. Khu rừng nhường chỗ cho một đồng cỏ đầy hoa dại rực rỡ và những con chim hót vang. Ông quyết định nghỉ ngơi một lúc và chia sẻ bánh mì của mình với một con sóc thân thiện có vẻ tò mò về ông.


Khi Jasper lên tới những độ cao hơn, không khí trở nên loãng và lạnh hơn. Ông quấn chặt khăn quanh cổ và tiếp tục tiến bước. Chẳng mấy chốc, ông gặp Emma, một họa sĩ trẻ đã dựng giá vẽ để vẽ cảnh quan. “Cảnh vật trên này thật tuyệt vời,” cô nói, nhìn lên từ bức tranh của mình.


“Đúng vậy,” Jasper đồng ý. “Nhưng sao cô lại vẽ thay vì leo đến đỉnh?”


“Tôi tìm thấy vẻ đẹp trong chính hành trình,” Emma đáp với một nụ cười.


Được truyền cảm hứng từ lời nói của cô, Jasper tiếp tục. Con đường trở nên hẹp và nguy hiểm, nhưng ông quyết tâm. Ông nhớ lại những câu chuyện và lời cảnh báo, nhưng mong muốn nhìn thấy đỉnh thúc đẩy ông tiến bước.


Gần đến đỉnh, Jasper tìm thấy một chiếc ghế đá cổ xưa. Kiệt sức, ông ngồi xuống và nhìn xung quanh. Khung cảnh thật hùng vĩ. Dưới kia, ngôi làng trông nhỏ xíu, và mặt trời bắt đầu lặn, chiếu ánh sáng vàng lên vùng đất. Ông cảm thấy một cảm giác thành tựu và bình yên.


Khi chuẩn bị xuống núi, Jasper thấy một bóng hình đang tiến lại gần. Đó là Tom, thợ rèn của làng, cũng quyết định leo núi. “Tôi không ngờ lại thấy ai khác trên này,” Tom nói, ngồi cạnh Jasper.


“Một sự bất ngờ cho cả hai ta,” Jasper trả lời với một tiếng cười khúc khích. Họ chia sẻ lương thực và câu chuyện, sưởi ấm dưới bầu trời đầy sao.


Chuyến trờ về dễ dàng hơn nhiều khi có Tom đồng hành. Họ hát những bài hát cũ, cười vui với những kỷ niệm, và giúp đỡ nhau qua những đoạn đường khó khăn. Khi cuối cùng họ về đến làng, họ được chào đón với tiếng reo hò và những vòng tay ấm áp.


Từ ngày đó, cuộc sống của Jasper trở nên phong phú hơn. Ông đã đối mặt với thử thách, kết bạn mới, và tìm thấy niềm vui trong hành trình. Ngọn núi không chỉ là một đỉnh cao xa xôi mà còn là nơi ông tìm thấy sức mạnh và tình bạn.


Vocabulary Notes

  • Villagers – /ˈvɪlɪdʒərz/ – Người dân làng
  • Medicinal herbs – /məˈdɪsɪnəl ɜːrz/ – Thảo dược chữa bệnh
  • Summit – /ˈsʌmɪt/ – Đỉnh núi
  • Tales – /teɪlz/ – Những câu chuyện
  • Path – /pæθ/ – Con đường, lối đi
  • Meadow – /ˈmɛdoʊ/ – Đồng cỏ
  • Altitude – /ˈæltɪˌtud/ – Độ cao
  • Treacherous – /ˈtrɛtʃərəs/ – Nguy hiểm
  • Provisions – /prəˈvɪʒənz/ – Lương thực, đồ tiếp tế
  • Accomplishment – /əˈkɑmplɪʃmənt/ – Thành tựu
Đánh giá bài viết

Related Posts